Sao càng gần đến ngày cưới, mà trong lòng tôi cứ nặng trĩu một điều gì đó… Có những tối đi ngủ, tâm tư cứ trải dài trên những suy nghĩ. Càng gần ngày trọng đại của hai đứa, chúng tôi càng ít có dịp chia sẻ, tâm tình và dành cho nhau những khoảng thời gian riêng tư. Anh lo em mệt, cũng chỉ giữ những nỗi buồn và lo lắng cho riêng mình… và viết ra để cứng rắn hơn bước tiếp vì dù sao anh đã biết, em đã là người luôn tin tưởng vào anh và sẽ luôn vịn vào tay anh để hướng về phía trước cùng nhau…
Người ta cho rằng không bao giờ có cái gọi là tình yêu mãi mãi. Bởi chẳng ai biết trước được tương lai ra sao. Ngày hôm nay thế này, ngày mai chẳng biết bàn tay ấy có còn nắm chặt, nụ cười ấy còn vương vấn, trái tim ấy có còn đập cùng một nhịp với ta hay không. Nhưng thật sự, em à, chẳng có gì là tuyệt đối cả. Anh sẽ không hứa là sẽ mãi yêu em đến hết cuộc đời, nhưng anh hứa sẽ làm em hạnh phúc hết cuộc đời. Anh tin rằng, tình yêu cũng luôn có những khoảnh khắc tương đối như thế. Vẫn luôn có những người yêu nhau, cùng nhau đi đến tận cuối con đường hạnh phúc.